GÃ NHÀ QUÊ


Ở giữa đám đông hay đám hội hè
Người ta cứ bảo tôi là nhà này nhà nọ
Tôi chỉ muốn làm một nhà
Đó là gã nhà quê
Tôi không ở được chung cư
Vì tù túng chẳng khác nhà tù
Mảnh trời như chiếc khăn tay
Gió không còn lối thoát
Tôi không mặc được đồ hàng hiệu lắm tiền
Tôi thích quần jean của kẻ chăn bò
Áo ca rô mua giá rẻ ở quán ven đường
Tôi sợ veston cà vạt làm khó thở
Tay cài manchette cứng đờ
Đôi giày da làm tụ máu chân
Xin đừng trao cho tôi áo mão
Nhìn chẳng ra làm sao
Tôi thích nằm ngửa bên ruộng lúa bờ ao
Nhìn trăng sao
Và thấy mình tự do với trời đất
Tôi không thích nhìn những ngôi nhà chất ngất
Những căn nhà không có đất
Không khí chẳng có mùi bùn lầy rơm rạ
Chỉ có mùi rất lạ của khói xăng
Tôi muốn ngửi mùi hăng hăng
Của chiếc lá ngắt bên hàng rào vò nát
Mùi của cỏ cây lên tiếng hát
Ngây ngất giữa đồng xanh bát ngát
Tôi muốn nhìn hoa nở
Và trăng không bị nhốt bởi lầu cao
Muốn nghe lũ châu chấu cào cào
Nói chuyện cùng đám dế
Cắm cần câu chờ cá về rất trễ
Dưới cầu tre
Đám lục bình nụ tím vừa mới mở
Tôi khao khát mỗi đêm nghe đất thở
Cây rùng mình đón gió dưới sông lên
Chiều chạng vạng nghe trâu bò nghé ngọ
Cứ tưởng mình đang thuở khai hoang
Tôi thèm nghe con cá quẫy
Bìm bịp kêu chiều nước lớn bên sông
Tôi thích đi lông bông
Gởi nụ cười với làng trên xóm dưới
Tôi sợ những ánh mắt lạnh lùng phố thị
Những xiêm y rực rỡ với đèn màu
Tôi sợ nụ cười giả dối suốt đêm thâu
Của cô gái mệnh danh là kiều nữ
Tôi sợ đám người suốt ngày khoe chữ
Mê danh xưng và vỗ ngực thiên tài
Những ngôi đền phủ kín bụi trần ai
Chen chúc sống không còn không khí thở
Tôi thèm chút mắm ruốc và trái ớt xanh
Miếng cá khô ngọt bùi đầu lưỡi
Con cá lòng tong
Mớ rau thơm ngắt ngoài bờ dậu
Ăn vào khoái khẩu
Tôi ngại nhà hàng lung linh
Có người hầu và nhạc xập xình
Ăn với khăn quàng cổ
Chung quanh toàn giọng nổ
Tôi thiết tha nghe đất trở mình
Mạn thuyền sóng vỗ
Nghe người đàn bà hàng xóm ru con
Những bài ca dao mai mốt sẽ không còn
Tôi thích nhìn những chiếc khăn rằn
Cái nón lá và áo bà ba
Những cụ bà hom hem móm mém nhai trầu
Quãng thời gian rất dài bà để lại ngoài kia
Gọi mọi người bằng thằng Ba thằng Bảy
Tôi muốn làm người nhà quê
Để mỗi ngày được nhìn bóng núi
Thấy con chim bay trên trời
Và cá lội bờ ao
Và đọt tre xanh thẫm ở trên cao
Tôi muốn làm gã nhà quê
Lúc đất nước hiểm nguy ấn ngay súng vào tay và bắn
Lúc yên bình người ta quên lãng
Có thể bị đạp xuống bùn đen
Người nhà quê chẳng cần giấy khen
Người ta cần tình nghĩa
Những người tốt đã nằm ngoài nghĩa địa
Tôi muốn là gã nhà quê
Nhưng mọi người không chịu
Họ bảo tôi không biết uống rượu
Mà cũng chẳng thích bia
Cũng chẳng chịu nhậu nhẹt lia chia
Ca vọng cổ sáu câu xuống xề còn dở ẹt
Thì làm sao mà nhà quê được
Thì thôi đành làm gã nhà quê nửa mùa
Mỗi ngày rú xe lăng quăng giữa những đường cua
Lẩm nhẩm nhạc tình
Để thèm quê
Hê..hê
2.8.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

Thích casch phóng khoáng, tự do, chất phác, chân tình của tác giả.

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget