Liêu xiêu chiều vỡ trên tay
Thế gian lận đận đời bày cuộc chơi
Giữa đường muốn khóc khơi khơi
Chân tay tê buốt tơi bời ruột gan
Héo mòn buộc với gian nan
Đường xa mỏi mệt sau ngàn bước đi
Quắt quay còn lại chút gì
Sau lưng đất động ầm ì nương dâu
Hoá ra đời có chi đâu
Chỉ là nắm bụi nát nhàu lòng nhau
Người ngồi ở lại rất đau.
Sài Gòn. 26.9.2020
DODUYNGOC
(Bức tượng Melancholy của Điêu khắc gia Albert Gyorgy ở bên hồ Geneva)