RỒI CŨNG ĐÀNH XA




Một đêm chợt buốt lạnh xương da
Trăng úa đầu hiên gió vỡ oà
Chiếu chăn hiu hắt tàn cơn mộng
Bóng ngã bên đường ta bước qua
Một sáng chim buồn trên lá héo
Mắt nâu trôi mất giữa mù tăm
Hơi ấm đong đầy tràn khung cửa
Trơ trọi mình ta một chỗ nằm
Một tối mây tràn qua khe gió
Cuối trời thấp thoáng bóng chim bay
Thoi thóp trong tim còn đốm lửa
Ai đốt dùm ta ngọn nến này
Thôi hết từ nay thôi tưởng nhớ
Vết sẹo thời gian chẳng thể lành
Sông vẫn lạnh lùng trôi hết kiếp
Xin làm tảng đá mốc rêu xanh
Saigon.31.3.2016
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget