CHIỀU MƯA NGỒI TIẾC Ở HIÊN NHÀ



Tiếc bóng người đi qua
Không ngoái đầu nhìn lại
Tiếc những điều ái ngại
Chưa có dịp nói ra
Tiếc bao chuyện gần xa
Giờ chỉ là quá khứ
Nỗi buồn như máu ứ
Chắn hơi thở đi về
Tiếc vừa được cận kề
Đã nói lời ly biệt
Giữa buổi chiều sức kiệt
Mưa ướt đẫm nỗi buồn
Gió động chạy cuống cuồng
Rủ đi tìm nỗi nhớ
Những cơn đau cắc cớ
Nhắc nhở lại bùng lên
Tiếc những thứ không tên
Trộn nhau thành vết xước
Tiếc người giờ đi ngược
Không kịp để nhìn nhau
Tiếc dồn thành nỗi đau
Chiều mưa ngồi ôm ngực
Góc bàn nghe ký ức
Xào xạc với chiếu giường
Bỗng nhìn mình trong gương
Thấy tàn phai ẩn hiện
Còn biết bao là chuyện
Chưa kịp nói một lần
Hoa nở rụng tràn sân
Lá úa vàng trước ngõ
Ta chỉ là cọng cỏ
Héo hắt ở ven đồng
Đợi nước cuốn ra sông
Chờ giờ về với biển
Không trông lời đưa tiễn
Chẳng ngóng cái vẫy tay
Người sẽ chẳng có hay
Ta rơi vào im lặng
9.8.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget