NHỮNG CƠN MƠ




Giấc mơ nào đẩy tôi đi tận cuối trời
Chạy hụt hơi gần hết cuộc đời
Tôi không tìm thấy
Những lầu cao đè bóng người
Hàng dây điện thắt vào cổ
Cây quật đổ
Tôi đi như mộng du
Cơn mơ nào xúi tôi đi về phía biển
Sóng hung hãn nuốt đàn hải âu
Tôi đứng trên ghềnh đá và tuôn nước mắt
Biển toàn xương người
Sự thật tàn nhẫn bóp chết ngôn ngữ
Tôi không còn tiếng kêu
Ngoài khơi không bóng thuyền
Cá tôm bị đầu độc
Biển mênh mông chứa độc dược
Trầm luân kiếp người và trăn trở làm người
Sự thật nào vẽ cho tôi lối trở về
Tôi muốn ngồi trên bờ ao nghe cá quẫy
Tôi xin chia lìa giấc mơ
Giã từ bóng tối
Nửa đêm nghe gió xao xác bên cánh cửa
Chợt giật mình nghe tiếng chim kêu
Biết mình đang còn ở quê nhà
Chờ gà gáy sáng
Lủi thủi đi ra biển
Lại chờ những cơn mơ
23.8.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget