NGÀY TUYỆT VỌNG

Một ngày gió nổi
Co rúm bờ vai
Phố chẳng thấy ai
Lòng buồn quá đỗi
Niệm lời sám hối
Tiếng mõ nát lòng
Chuông vỡ thinh không
Thấy mình quá tội
Đi đâu bước vội
Chân mỏi ngón sầu
Muốn kể đôi câu
Người không ngoảnh lại
Chúa nhìn ái ngại
Thương kẻ khốn cùng
Lòng dạ lung tung
Khóc trên thánh giá
Đường chia bảy ngả
Ta chọn hướng nào
Trăm nẻo hư hao
Ngàn phương héo hắt
Ruột như ai cắt
Có mắt hoá mù
Ta vụng đường tu
Trái tim tàn phế
Ngồi trên chiếc ghế
Nhìn tháng chín qua
Lá thu xuýt xoa
Thương ta lỡ vận
Cũng đành lận đận
Cho hết kiếp này
Chim hết đường bay
Quẩn quanh góc phố
Không qua mệnh số
Đành tiễn người đi
Đến chùa quy y
Thầy không mở cửa
Phật không còn nữa
Chúa cũng bỏ đi
Ta chẳng còn chi
Ôm cây thập giá
Thêm lần vấp ngã
Người bấm khoá rồi
Trăm lỗi tại tôi
Trái tim nát ngấu
Dấu tay cào cấu
Trên bức tường rêu
Không còn tiếng kêu
Đánh rơi chữ ký
Một đời phung phí
Nửa kiếp tiêu hoang
Bao điều lo toan
Gởi trôi theo sóng
Lóng nga lóng ngóng
Tìm chốn trở về
Làm gã nhà quê
Quên bao mộng ảo
Thả trôi phiển não
Mấy quãng ghập ghềnh
Trả hết lênh đênh
Về nơi gió cát
Nằm trên bát ngát
Cười với trăng sao
Năm tháng tiêu hao
Trả về vũ trụ
Tình rồi cũng cũ
Người đã rời xa
Ta làm sân ga
Cho người ghé lại
Đường đi xa ngái
Đến hẹn người đi
Ta giữ được gì
Ngoài bầu khói bụi
Ngọn đèn đã lụi
Bấc đã héo tàn
Đời chuyện hợp tan
Ai mà biết được
Tình như độc dược
Giết được con người
Nhưng trong con ngươi
Chứa đầy nức nở
Cửa xưa người mở
Giờ khép chặt môi
Tôi nhìn bóng tôi
Ngã dài dưới nắng
Một viên đạn bắn
Vỡ toác ngực rồi
Tôi gọi tên tôi
Vang trong mộ địa
26.9.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget