CON CHUỒN CHUỒN ĐỎ
Con chuồn chuồn đỏ đậu lá xanhTa đi biệt xứ mộng tung hoànhChiều nay cánh đỏ còn bay lạiNhắc nhớ một thời tóc rất xanh Ai kéo dùm chiếc kim thời gianTh...
Con chuồn chuồn đỏ đậu lá xanhTa đi biệt xứ mộng tung hoànhChiều nay cánh đỏ còn bay lạiNhắc nhớ một thời tóc rất xanh Ai kéo dùm chiếc kim thời gianTh...
Con ốc nằm giữa đại dương Cũng có khi biển cạnTôi hấp hối nằm giữa hoang vuKhông một lời trăn trốiCon dã tràng mon men trên ngực Trái tim đã vỡ rồi...
@ tên gọi thành tính cách của người mang quí danh ? ông là Đỗ Duy Ngọc đời phải đẹp như tranh Quảng Bình đất mở mắt Quảng Trị đất dừng chân Đà Nẵng tạm cư ngụ Hu...
Một ngày gió nổi Co rúm bờ vai Phố chẳng thấy aiLòng buồn quá đỗi Niệm lời sám hối Tiếng mõ nát lòng Chuông vỡ thinh không Thấy mình quá tội Đi đâu bước vội Chân ...
Tui dính với nghề làm bìa sách từ những năm bảy mươi của thế kỷ trước. Trong quá trình hành nghề, có nhiều chuyện buồn cười mà không cười nổi, nhất là thời kỳ mở cửa, ...
Nhân có phong trào xây lăng đắp mộ cho các lãnh đạo Việt Nam, những người đã qua đời và một số người đã sắp hết niên hạn. Đọc lại lịch sử để biết thêm tại sao Lăng Vu...
Tui xin thú thiệt, trên đời này có hai con vật mà tui sợ nhất là con chuột và con rắn. Tui ghê con chuột vì sự dơ dáy do sống trong cống rãnh của nó. Còn con rắn thì tu...
Tui vốn mang tiếng ba nhe từ nhỏLớn lên hay nói ba lơnNhưng có răng môCũng chỉ vui thôi màMạ tui bảo tui ba trợnCon gái nhà ai mà dám thương miBởi rứa cho nên gần hai ...
Chiều nhàn nhạt như đời qua bao tuổi Phai dần đi những năm tháng trượt dài Ta đã lăn như một hòn đá cuộiTê tái chờ dừng lại ở mốt mai Ta về lại nhánh sầu đông đã h...
Tui không ngờ gặp lại hắn và thật lòng tui cũng chẳng muốn gặp hắn tí nào. Nhưng sáng nay tui đã gặp hắn. Sáng nay anh bạn gọi ra cà phê ở đường Nguyễn Huệ, quán ...
Hắn nhặt được sợi xích trên đường về nhà. Trời mưa. Xe cộ nháo nhác. Mọi người dật dờ sau một ngày làm việc. Đường chật ứ mà mưa ào ạt. Ai cũng vội chỉ có mình hắn...
Đó là món ăn đặt biệt của người Huế. Một món ăn bình dân mà tui tin là những người xứ khác sẽ cho rằng không có chi ngon. Nhưng phải là dân Huế mới thấy hết, cảm hết cá...
Bữa ni bất chợt vô Thành nộiNhìn mớ rêu xanh phủ lối vàoTóc thề áo tím O đâu mấtTui ngẩn ngơ tìm ruột nôn nao O bỏ Huế đi tự lúc nàoTui về sen vẫn nở đầy aoĐi mô O ...
Đôi khi thấy đời vô nghĩa quá. Không biết mình sống vì cái gì nữa. Chỉ loanh quanh như loài thú. Ăn và ngủ. Đã đi gần cuối con đường của một kiếp con người, và ý thức ...
Cây đèo hoa đường chở nắng ban trưa Lá hấp hối úa vàng xao xác gọi Người héo hắt bước chân chừng đã mỏiĐang loay hoay tìm một chỗ quay về Môi hết thắm ngón tay gầ...
Hôm trước vô blog của Mặt trời, thấy có hình dĩa cá nục kho ngon quá, chợt nhớ đến nồi cá nục kho của mạ tôi nấu những ngày ấu thơ. Tự nhiên nhiều hình ảnh ngày xưa c...
Tui vốn gốc dân mắm ruốc. Đi bốn bể năm châu rồi cũng thèm chén ruốc. Giờ bắt đầu tuổi già, nhiều khi chỉ cần chén ruốc với vài trái ớt cay là đủ xong một bữa. T...
Tháng trước, tui có anh bạn học đang định cư ở Mỹ về chơi. Anh bảo xa quê lâu quá, thèm những món ăn của Sài Gòn. Anh nhờ tui dẫn anh đi mấy hôm để tìm lại hương vị c...
Ôi xanh xao đời hoang đi mauBụi trần gian thân thể nát nhàuTiếng chim khắc khoải trên triền núiKim thời gian nhích dần cơn đau Khêu đèn khuya chập chờn bóng ngãXếp ...
Có dòng sông cũ chảy ngang quaCó nỗi buồn đau lệch mái nhàCó người qua ngõ không nhìn lạiCó kẻ đợi hoài ở một ga Người gởi lại đây một vết thươngNgười bỏ ra đi lạnh...