THỜI ĐẠI


Những giấc mơ bay trên bầu trời
Mặt đất đầy tiếng khóc
Những bức tường ẩm mốc 
Trói chân đi
Vực thẳm vây quanh
Con chim héo giọng trên cành khô
Bay mãi không ra khỏi trời
Đêm đầy tiếng ma trơi
Ngày âm u tiếng hát
Lịch sử phô ra những điều cũ nát
Người lầm lũi lưng uốn xuống đường
Kiếm miếng ăn
Thời đại không biết ăn năn
Trước những điều xấu hổ
Những khẩu hiệu như bom nổ
In trên những vách tường lổ chổ
Và những cờ xí xếp hàng
Chở những lầm than
Máu tràn lan như nước sông
Mà sông thì cạn kiệt
Sông núi chỉ một màu máu đỏ
Khói bụi bay đầy xóm ngõ
Người già gục đầu và trẻ nhỏ ho khan
Ác quỷ sinh nở tràn lan
Người đứng xếp hàng chờ mệnh số
Cả đám đông đứng trên miệng hố
Đợi phút ngã nhào
Cỏ cây tức thở
Hàng cổ thụ cụt đầu
Biển ầm ào sủi bọt biển dâu
Đã có kẻ âm mưu đầu độc biển
Ta đợi gì đây
Đợi trái đất vỡ tan
Đợi tinh tú chẳng còn
Đợi những ai sống sót
Những bạn bè thất lạc
Những oan hồn lang thang
Chẳng nhìn rõ mặt nhau
Lên một toa tàu
Vào phòng hơi ngạt
Thế giới rì rầm tiếng gọi địa ngục
Trần gian ầm ào tiếng của máu xương
Lịch sử vội vã cho xong một âm mưu
Hiện thực trì hoãn
Những con rắn không còn bờ bụi che khuất
Bỗng lộ mặt nạ con người
Với mồm đầy nọc độc
Đất nước bị tiêu chảy dưới cơn mưa
Ở đâu cũng đầy cứt
Trây trét vào mặt nhau
Bóng tối che khuất tội lỗi
Cả lũ nhe răng cười
Tiếng kinh rì rầm, tiếng mõ khua
Tiếng chuông buổi chiều tan trong mây xám
Phật bỏ đi đâu rồi
Chùa chỉ còn những pho tượng đồng khổng lồ rỗng ruột
Chúng sinh quỳ vái vào đít nhau
Đốt những đồng tiền giả
Những ngọn cỏ khô trên những gò mả
Những bia mộ không tên
Hậu quả của cuộc chiến tranh phi lý
Hàng lau trắng như dåi khăn tang
Bay hoài trong gió xuyên qua hai thế kỷ
Có còn giọt nước mắt nào cho người đi mãi không về
Khuya nghe mọt gặm trên hàng cột
Như nỗi đau xé ruột
Ngày nhìn mảnh ruộng sắp cưỡng chế
Không biết mốt mai
Tổ quốc còn đi trên những chặng đường dài
Đầy bất trắc
Hiện tại chứa đầy điều nôn mửa
Âm binh chạy đầy đường và quỷ sứ vẫn ngang nhiên
Những chính trị gia già mồm như gái đĩ
Phát biểu những điều cái đầu không nghĩ
Tàu đi ta đang đợi tàu đi
Chẳng biết đến nơi có những gì
Vân mơ tàu chạy
Chẳng còn sân ga nào giữa sa mạc nóng chảy
Với những con đường quạnh hiu
Chúng ta đi về đâu
Phần thế kỷ còn lại
Hình như chẳng có toa tàu nào nổ máy
Ta cột những giấc mơ vào những đám mây
Gió sẽ mang đi đâu dó
Thời đại đen như mõm chó
Và đầy những lỗ đen
Đẻ ra những quyền lực
Ăn cướp giấc mơ
28.7.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget