CHÂN DUNG



Một lần tôi trở lại đây
Nghe trong hơi gió chứa đầy dao găm
Có u uất có hờn căm
Còn đau nỗi nhục vẫn nằm dưới da
Tôi đi quanh quẩn hiên nhà
Nghe trăm lá thở mưa là đà bay
Thắp thêm đốm lửa giữa ngày
Giữa mùi nhang khói loay hoay lối về
Đôi lần nửa tỉnh nửa mê
Nghe như quá khứ cận kề ngón tay
Nâng chén rượu cứ ngỡ say
Bốn phương tám hướng biết quay ngả nào
Đêm nằm ngó mãi chòm sao
Đốt thêm điếu thuốc cồn cào phận đau
Gác tay nghĩ chuyện ngày sau
Thấy thiên thu với đủ màu bể dâu
Nhiều lần chẳng biết về đâu
Ngẩn ngơ phố thị chợt rầu buốt xương
Đi ngang quán ngó vào gương
Chân dung ai đó trên tường xác xơ
Nhiều khi tôi sống giả vờ
Giả điên giả dại ngu ngơ nói cười
Héo mòn làm bộ cười tươi
Nghe như dao bén cắt người làm đôi
Ừ thì thôi cũng đành thôi
Dặn mình chấp nhận mồ côi một mình
Nợ nhân gian cuộc hành hình
Biết đâu đao phủ thình lình hiện ra
Một lần tôi đứng ngã ba
Không quên không nhớ ta bà ở đâu
Bên kia có chuyện nhiệm mầu
Chắp hai tay biết nguyện cầu cho ai
Tôi làm kẻ chịu khổ sai
Quấn thêm dây xích buộc dài cổ chân
Bước lên tôi chẳng ngại ngần
Trăm năm tro bụi chỉ cần gió bay
5.6.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget