NẲM GIỮA TIÊU ĐIỀU
Chiều trôi máu nhuộm đỏ đường
Quắt quay xoay xở chiếu giường lạnh tanh
Hắt hiu rêu phủ cồ thành
Gươm khua dưới núi trăng vành vạnh treo
Bước cùng hết lối trông theo
Quán xưa đã cháy xóm nghèo lặng câm
Cười kiêu bạc loạn nẩy mầm
Mài gươm dưới núi sóng trầm uất reo
Mưa giăng kín nẻo đường đèo
Cửa nhân gian khép bao kèo cột xiêu
Ta về nằm giữa tiêu điều
Nghe trang sử khóc cuối chiều lá rung
Bó tay trong chốn mịt mùng
Bao nhiêu thân phận phục tùng quỷ ma
Cuối đường đi chẳng còn xa
Ngước lên trời đất vỡ òa nỗi đau
16.6.2018
DODUYNGOC
Đăng nhận xét