BÚN CÁ NGỪ
Còn hơn nửa tháng nữa là giỗ Mạ tôi, giỗ lần thứ mười hai, như vậy đã mười hai năm những đứa con của Mạ không còn có Mạ trên đời để thương yêu, hờn giận. Nhớ Mạ, tôi lại ...
Còn hơn nửa tháng nữa là giỗ Mạ tôi, giỗ lần thứ mười hai, như vậy đã mười hai năm những đứa con của Mạ không còn có Mạ trên đời để thương yêu, hờn giận. Nhớ Mạ, tôi lại ...
Khi nói đến món ngon Hà Nội, người ta thường nhắc đến Phở, bún chả, chả cá Lã Vọng và bánh tôm Hồ Tây. Sau này, bánh tôm Hồ Tây rớt khỏi danh sách bởi chẳng còn ngon và đ...
Mệt quá ngồi cái đãBuồn như tháp thiếu chuôngMây trên trời vật vãGiữa trưa muốn ở truồngNhìn qua trái qua phảiNgó xuống lại nhìn lênPhương nào cũng thấy oảiChân đau cất t...
Tháng ba lừng lững đi vào ngõCon đường lơ đãng đứng nhìn theoTa ngồi tìm lại trong lá cỏMột chút thời gian đã bay vèoCứ ngỡ đời trôi theo tuyệt vọngAi dè còn lại chút mầm...
Tháng chạp đi qua quá vội vàngBồn chồn cơn gió lạ tạt ngangVườn ai hoa nở vàng trước ngõSương đọng đìu hiu đợi úa tànTa ngỡ mây về trời rất trongDạ cứ nôn nao héo cả lòng...
Người về trời chẳng còn saoCon sông thiếu nước thú gào rừng hoangTrăm căn nhà cửa mở toangNgười xe vắng bóng phố toàn quỷ maSóng ngưng vỗ giữa chiều tàTiếng kinh lấp ló d...
Tháng giêng về lạnh buốt hai vaiNửa đêm run với trận ho dàiNằm co quắp hai tay bó gốiThương thân mình xót phận cho aiTháng giêng về mắt đâu còn xanhĐợi chồi non nhú...
Quá nửa đêm rồi cái thời thổ tảCó tiếng xe gầm rú trên phố vắngNgười không ngủChạnh nhớ một thời đã trôi rất xaCon chó sủa trăng đêm vắng trăngTiếng tru như ai cắt cổNhữn...
Chân đã mỏi ngồi xuống đây một týNghe tim kêu máu chảy dưới da trầnĐường nhân gian bận rộn có mấy khiĐược đứng lại soi phận mình chốc látQuay nhìn lại đời đã đâm lắ...
Một hôm trăng héo bên đồiNgựa già mỏi vó bước thôi nửa chừngNhìn trời khoé mắt rưng rưngNhìn cây tiếc nhớ cánh rừng năm xưaMột hôm bỗng thấy mình thừaThừa tay dư mắt chưa...
Thật ra tui chẳng còn bà con, anh em, họ hàng chi ở Đà Nẵng. Đà Nẵng lại không phải là chốn chôn nhau cắt rốn của tui. Gia đình tui vốn là dân di cư 54, vào trú ngụ...
Nhà vắng chẳng bóng ngườiNắng không qua phòng tốiTôi nhìn tôi trong gươngGắng nụ cười tiếc nuốiNgoài sân hoa biếng nởGió đứng trên tàng câyCửa im lìm ổ khoáBuồn đổ ...
1. LỜI MỞ ÐẦUUống trà Tàu vốn dĩ phổ thông thời trước, đến nay đã trở thành hiếm hoi trong xã hội Việt Nam. Thanh niên ngày nay chỉ mường tượng được cái hình ảnh đó qua n...