Mệt quá ngồi cái đã
Buồn như tháp thiếu chuông
Mây trên trời vật vã
Giữa trưa muốn ở truồng
Nhìn qua trái qua phải
Ngó xuống lại nhìn lên
Phương nào cũng thấy oải
Chân đau cất tiếng rên
Bà mẹ nó cuộc đời
Đầu năm đã lận đận
Cứ ngỡ là cuộc chơi
Đêm lại nằm tủi phận
Chó vu vơ sủa trăng
Nghe não nùng tiếng khóc
Đã tới lúc ăn năn
Mõ chuông nào lóc cóc
Nằm ngửa nhìn trần nhà
Đợi còi tàu đi qua
Đốt thêm một điếu thuốc
Rít vô chán thấy bà
Nửa đêm chợt mắc đái
Gió giật mình qua khe
Không lạnh mà tê tái
Nước đọng vũng đầu hè
Đồng hồ gõ ba tiếng
Trằn trọc đã mấy canh
Ngủ mà cũng làm biếng
Mắc cái bệnh trời hành
Đèn đường sáng đầu cửa
Soi bóng lá nằm nghiêng
Ta rơi về đâu nữa
Thắp đốm lửa ngồi thiền
Nghe dế kêu dưới cỏ
Thấy kiến bò trên tay
Cúi xuống nhìn cho rõ
Ai tạo thế giới này
Thở thêm một hơi thở
Lỗi nhịp ngực nhói đau
Đêm sao dài quá cỡ
Chăn chiếu đạp nát nhàu
9.3.2021
DODUYNGOC
Đăng nhận xét