Nhà vắng chẳng bóng người
Nắng không qua phòng tối
Tôi nhìn tôi trong gương
Gắng nụ cười tiếc nuối
Ngoài sân hoa biếng nở
Gió đứng trên tàng cây
Cửa im lìm ổ khoá
Buồn đổ đọng bóng gầy
Đi xuống rồi đi lên
Đã đến kỳ mỏi gối
Đời trôi nhanh như tên
Nhịp thở đầy bối rối
Chợt thèm một tiếng nói
Bỗng nhớ một vành môi
Mây bay về cuối nẻo
Còn đọng chút bồi hồi
Lật lại trang sách cũ
Đọc lại những dòng thơ
Chữ nghĩa nằm ủ rũ
Lặng trong mắt bơ phờ
Cũng đành qua lặng lẽ
Bao năm tháng vật vờ
Tiếng kêu nào rất khẽ
Chới với giữa trang thơ
Nỗi cô đơn có thật
Về lạnh giữa bàn tay
Hôm nay ngày sinh nhật
Có gì trong mắt cay
30.11.2020
DODUYNGOC
Đăng nhận xét