Vào tháng bảy mùa gì ta chẳng nhớ
Chỉ biết mưa ướt hết cả buổi chiều
Chỉ biết buồn dãy phố rất cô liêu
Mây thật thấp không thấy trời xanh nữa
Tháng bảy về vòm lá xanh trước cửa
Trăng héo mòn rụng xuống ở nơi đâu
Ta đã qua bao năm tháng dãi dầu
Giờ ngoảnh lại cỏ lau màu trắng xoá
Tháng bảy đến đìu hiu tràn phố xá
Thành phố nằm thoi thóp vọng lời than
Chim không buồn bay chợ chẳng dọn hàng
Xe nức nở hụ còi trong trưa vắng
Vào tháng bảy đôi tay nào thiếu nắng
Dấu nụ cười che mất dưới khẩu trang
Nước mắt đầy như xóm phủ khăn tang
Người héo hắt nghĩ đến ngày mai mốt
Tháng bảy về có ngựa lồng trói cột
Bờm tung lên với giọng hí vang trời
Đau như thuyền nằm bãi ngóng ngoài khơi
Chiều đứng lại cách ly đầy dây kẽm
Tháng bảy đến người thập thò trước hẻm
Chuyền tay nhau rau trái sống qua ngày
Những căn nhà hiu hắt gió heo may
Ai cũng đợi một ngày mai lại sáng
Sài Gòn tôi ơi xin đừng hốt hoảng
Nắm bàn tay đặt giữa trái tim mình
Buổi hoàng hôn tin vẫn có bình minh
Những góc phố sẽ hồi sinh trở lại
Mọi người gặp nhau không còn e ngại
Những nụ cười vẫn còn nở trên môi
Xe chạy đầy đường con ngõ sục sôi
Sài Gòn đó sẽ vươn mình đứng dậy.
4.7.2021
DODUYNGOC
Đăng nhận xét