1.
Ta còn chi chỉ bài thơ thiếu nắng
Những vần thơ đọc đắng cả vành môi
Đời trôi xuôi ta đi ngược chân đồi
Làm trăng héo bên hiên nhà rất vắng
2.
Ta còn chi sẹo trượt dài vết bắn
Đèn khô dầu bấc đã cháy thành than
Ai thắp lên ánh lửa trước khi tàn
Tim nhức buốt tiếng kêu chiều vọng lại
3.
Ta còn chi kim đồng hồ quay mãi
Níu thời gian ta làm chuyện phí hoài
Đã bao lần lỡ mở miệng mắc quai
Đành im lặng tránh làm người nói dối
4.
Ta còn chi cơn mưa dầm ướt tối
Đêm hắt hiu sương khói lặng lẽ về
Người bỏ đi ta một mình lẻ gối
Thấy bóng mình cô độc đến tái tê
5.
Ta còn chi núi đá lạnh cơn mê
Đi mải miết đường về sao bát ngát
Mỗi hơi thở mang thêm nhiều xơ xác
Phút đợi chờ lẫn khuất chốn mù sương
6.
Ta còn chi cờ phướng với tai ương
Và xương máu rợn lên từ bốn bể
Con chim mù bỗng buông lời kể lể
Vang giữa chiều đâm nát cả làng quê
7.
Ta còn chi khi thôn xóm ủ ê
Mồ hôi đổ trên lưng trần cháy nắng
Máu khô kiệt chỉ còn mang chất đắng
Ngửa mặt nhìn và hét với trời xanh
8.
Ta còn chi những đau đớn trời dành
Ngựa mỏi vó đã biết mình thất lạc
Sao tự dưng trở thành người bội bạc
Nỗi đau nào xé ngực đứt làm đôi
9.
Ta còn chi máu đã héo đôi môi
Và nhung nhớ đã chứa đầy trong óc
Biết mai mốt còn bao ngày khó nhọc
Nỗi niềm xưa còn đọng đến bao giờ
10.
Ta còn chi tay đã lấm vết nhơ
Lá đã héo run chờ cơn gió tới
Ngày loanh quanh đêm co mình xó tối
Thương phận mình rồi xót kiếp long đong
11.
Ta còn chi ngồi lại giữa hư không
Nước ngừng trôi nước đứng lại giữa dòng
Chiều lạnh toát tiếng chuông nào âm ỉ
Lời yêu người vẫn sót ở đầu môi
12.
Ta còn chi câu kinh cầu sám hối
Quá yêu người ta lầm lạc đường ra
Suốt hành trình không có một sân ga
Làm hành khất cơm mong ngày đôi bữa
13.
Ta còn chi ngôi nhà xưa đóng cửa
Đứng bên này ta ngóng phía bên kia
Ta vẫn biết còn chi chờ đợi nữa
Sao trong tim vẫn sợ phút chia lìa.
14.
Ta còn chi đất nước phía bên rìa
Khua gươm giáo đầu rơi và máu đổ
Những con đường xếp dài bao nấm mộ
Nhiều phố phường chất chứa phận mồ côi
15.
Ta còn chi đã đến lúc đành thôi
Đời chật chội loay hoay hoài cũng mỏi
Đèn vụt tắt trần gian đầy bóng tối
Ta một mình chẳng biết phải về đâu?
19.5.2021
DODUYNGOC
Đăng nhận xét