Một đời tôi trốn chạy
Nửa đời tôi kiếm tìm
Tôi thu mình tôi lại
Rồi bay mãi như chim
Nhiều lúc tôi nằm im
Nhìn mây về dưới phố
Lắm lúc nghe nhịp tim
Đập tràn cơn hỷ nộ
Đi qua một đoạn đời
Chợt có lần ngoái lại
Đời như một cuộc chơi
Tôi luôn người thất bại
Lầm lũi trong cơn mưa
Băn khoăn về dưới nắng
Tôi tìm tôi năm xưa
Sao nghe lòng rất đắng
Tôi quỳ nơi chân Chúa
Đọng giọt máu tàn phai
Nhớ bàn tay của ai
Buồn như màu lá úa
Tôi đến đứng cổng chùa
Phật bỏ đi đâu mất
Tôi yêu người rất thật
Sao chỉ thấy biệt ly
Còn một đoạn đường đi
Bóng gầy như sen héo
Tôi làm kẻ ngu si
Mặc trần gian giày xéo
Tôi mang theo gì đâu
Thân gầy như phế tích
Đời còn có bao lâu
Cuộn mình trong tịch mịch
Viên sỏi buồn thôi lăn
Ngày hè sao thiếu nắng
Đêm rằm không ánh trăng
Chỉ mình tôi rất vắng
Có một nỗi tuyệt vọng
Đau hơn lưỡi dao đâm
Có cái chết nẩy mầm
Ngấm ngầm trong đau khổ
Đi về phương tuyệt lộ
Lại ngộ ra nhiều điều
Khi giã biệt tình yêu
Tôi chỉ còn một nửa
26.5.2021
DODUYNGOC
Đăng nhận xét