Con tàu đi không có một sân ga
Cứ chạy mãi cho đến khi hết củi
Ta cũng thế suốt một đời lủi thủi
Biết ngừng đâu một mái ấm nương nhờ
Rất nhiều lần giữa ngõ vắng bơ vơ
Những ký ức ùa về như sóng vỗ
Bao cảnh biệt ly nhiều lần thống khổ
Thêm hành trang cho tàu mải miết đi
Năm tháng trôi không đọng lại chút gì
Tiếng còi hụ mỗi lần như nhắc nhở
Cửa này khép cửa kia vừa lại mở
Cuộc hành trình dẫn định mệnh về đâu?
Chuyện thế gian giống con vật đổi màu
Mang mặt nạ cuống cuồng bao vai diễn
Không có sân ga không lần đưa tiễn
Nước mắt nào gõ cửa một cơn mê
Con tàu đi không có chốn để về
Quê nhà khuất sau những làn mây trắng
Mẹ cha đâu, bạn bè xưa, nay vắng
Loanh quanh hoài tàu dừng lại nơi nao?
Trang chữ mòn bấc đã lụn dầu hao
Và sông suối cũng chẳng còn nước chảy
Ta cuối cùng ráng sức thêm bước nhảy
Rồi đi đâu ai biết sẽ là đâu?
31.5.2021
DODUYNGOC
Đăng nhận xét