VIẾT MỘT BÀI THƠ GIỮA CƠN MỘNG MỊ



Có một mùa thu tạt qua áo ta
Rớt đọng trên vai một mùi rất ngọt
Ghi vội vào tay chữ yêu nắn nót
Lá cuốn đi rồi ta gởi vào đâu
Có một mùa trăng đêm sâu quá sâu
Ngồi buông hơi thở chẳng sắc không màu
Tiếng chuông thinh không lạc vào ngõ tối
Đọng ngón tay buồn xanh xao rất đau
Có thời gian nào giữ cho mai sau
Áo lụa vàng bay sáng giữa bãi lau
Ánh mặt trời kia rớt trên đèo vắng
Con chim ngứa cổ hót mãi hàng cau
Có một mùa đông chọn đường nương náu
Lạc giữa đồi sương đốt lửa lên trời
Ta sẽ một lần chịu thân củi mục
Cháy rã úa tàn ánh sáng ma trơi
Có phải người đang làm cuộc rong chơi
Thả phấn hương thơm ngát cả bầu trời
Dụ bao ong bướm bay về dưới núi
Bỏ lại mình ta làm hòn đá rơi
Ta làm hạt bụi ta trôi chơi vơi
Những mùa đi qua thôi chẳng đón mời
Rồi một ngày kia gục trên bờ suối
Sóng biển ngược dòng cuốn ta ra khơi
Viết vội vài dòng giữa cơn mộng mị
Con dã tràng kia lăn tròn hạt cát
Cũng có một ngày thế gian rã nát
Đời cuốn ta đi ta chọn chốn về
19.2.2015
DODUYNGOC
Tranh của Irik Musin (Hoạ sĩ Nga)

VIẾT MỘT BÀI THƠ GIỮA CƠN MỘNG MỊ

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget