Sau khi thi sĩ Bùi Giáng qua đời, truyền thông, báo chí có rất nhiều bài viết về người thi sĩ dị thường này. Người nào cũng thể hiện sự thân quen, gần gũi của mình ...
Hắn tên Tuấn, Trần Đức Tuấn, bạn bè thường gọi hắn là Tuấn lé. Bởi con mắt hắn lé xệ. Người ra lé kim có duyên, hơi le lé cũng duyên ngầm, đằng này hắn lé kiểu bồ câu...
- Đỗ Duy Ngọc cười: "Không có mình, cuộc đời vẫn vui, chỉ thiếu mình thôi. Nhưng cuộc đời vui như thế sao lại bỏ đi được". Trích ngang lý lịch ...
Có vị quan nhỏ trong triều, chỉ chuyên lo việc chuẩn bị giấy, mực cho vua viết chiếu chỉ. Chức không lớn nhưng được cái thường kề cận vua, nên các quan lớn, qu...
Hồi mới vô Sài Gòn, tôi thuê căn nhà nhỏ trên kênh Nhiêu Lộc. Đầu hẻm ở mặt tiền đường có một tiệm tạp hoá của một gia đình người Hoa. Có người gọi là tiệm chạp phô. ...
Quán trưa một đống tôi ngồiSờn vai quần rách lôi thôi quá chừngNhìn quanh thiên hạ dửng dưngNhồi thêm cối thuốc lừng khừng khói bay Đau bàn chân nhức ...
Con chuồn chuồn đỏ đậu lá xanhTa đi biệt xứ mộng tung hoànhChiều nay cánh đỏ còn bay lạiNhắc nhớ một thời tóc rất xanh Ai kéo dùm chiếc kim thời gianTh...
Con ốc nằm giữa đại dương Cũng có khi biển cạnTôi hấp hối nằm giữa hoang vuKhông một lời trăn trốiCon dã tràng mon men trên ngực Trái tim đã vỡ rồi...
@ tên gọi thành tính cách của người mang quí danh ? ông là Đỗ Duy Ngọc đời phải đẹp như tranh Quảng Bình đất mở mắt Quảng Trị đất dừng chân Đà Nẵng tạm cư ngụ Hu...
Một ngày gió nổi Co rúm bờ vai Phố chẳng thấy aiLòng buồn quá đỗi Niệm lời sám hối Tiếng mõ nát lòng Chuông vỡ thinh không Thấy mình quá tội Đi đâu bước vội Chân ...
Tui dính với nghề làm bìa sách từ những năm bảy mươi của thế kỷ trước. Trong quá trình hành nghề, có nhiều chuyện buồn cười mà không cười nổi, nhất là thời kỳ mở cửa, ...