Đêm cô đơn bộn bề chăn gối
Người đi xa không lời trăng trối
Gió thổi về từng đợt nôn nao
Đèn lụi bấc góc phòng tăm tối
Đêm đắng cay với bao muộn phiền
Đêm thiết tha mắt môi thật hiền
Đêm co ro như thú tật nguyền
Trằn trọc thèm những phút bình yên
Đêm khát khao nhiều cơn mộng đầy
Đêm nhớ thương đôi vai thật gầy
Đêm co ro bức tường in bóng
Lá rũ buồn trên những đọt cây
Đêm hắt hiu hơi thở buồn tênh
Đêm bơ vơ giữa những chiếu mền
Đêm xơ xác bao bài thơ cũ
Người đi rồi ta chẳng còn tên
Đêm bỗng dưng tiếng người thật gần
Đêm trở gió bao lời thì thầm
Ta lưu lạc quay về quá khứ
Sầu chưa gieo buồn đã nẩy mầm
Đêm lặng lẽ trong đôi mắt ngó
Đêm nguyệt tận ta nằm một xó
Hình như mùi son phấn còn đây
Chân ai bước trên đầu ngọn cỏ
Đêm băn khoăn đường về vô tận
Đêm mù tăm quá nhiều lận đận
Đêm âm u chẳng biết lối về
Tập từ bi để quên thù hận
1.7.2022
DODUYNGOC
Đăng nhận xét