Nợ ánh sáng que diêm
Xua phút giây bóng tối
Nợ một đêm tóc rối
Sợi tóc vướng vào tay
Nợ chiếc lá vàng bay
Giữa mùa hè hôm trước
Đường đi về lướt thướt
Còn nợ một cơn mưa
Nợ con đường ngày xưa
Tôi cùng em qua đó
Hương ngọc lan dưới gió
Quanh quẩn mãi đời tôi
Nợ những đêm đơn côi
Giấc mơ nào ru ngủ
Nợ nụ cười đã cũ
Trong dạ vẫn tươi xanh
Nợ hoa nở trên cành
Con chim lười tiếng hót
Nợ những lời mật ngọt
Đã trót dối lừa nhau
Nợ cả những đớn đau
Chia đời đi hai ngả
Nợ những hôm tất tả
Luống cuống nắm tay nhau
Nợ nải chuối buồng cau
Đã không thành lễ cưới
Nợ làng trên xóm dưới
Ly rượu lễ thành hôn
Nợ vết sẹo trong hồn
Trăm năm không lành được
Nợ những liều độc dược
Chẳng kết liễu đời mau
Nợ một kiếp nát nhàu
Không tìm ra tiếng khóc
Nợ nhịp đời lóc cóc
Vó ngựa nào đi qua
Còn nợ một sân ga
Không một người đưa tiễn
Con én nào đã liệng
Làm không nổi mùa xuân
Bước gần tuổi tứ tuần
Nợ thời gian còn lại
Biết bao điều ái ngại
Nợ chưa dám nói ra
Còn nợ một mái nhà
Trước khi thành tro bụi
Nợ bao nhiêu hờn tủi
Để làm kiếp con người
Còn nợ một nụ cười
Tiễn đưa nhau phút cuối
Còn nợ vài hạt muối
Để làm mặn cho đời
Còn nợ một trò chơi
Cả hai cùng thất bại
Còn đâu để làm lại
Trả hết nợ chốn này
Tôi xin buông hai tay
Tụng phiến kinh xoá nợ
Xua phút giây bóng tối
Nợ một đêm tóc rối
Sợi tóc vướng vào tay
Nợ chiếc lá vàng bay
Giữa mùa hè hôm trước
Đường đi về lướt thướt
Còn nợ một cơn mưa
Nợ con đường ngày xưa
Tôi cùng em qua đó
Hương ngọc lan dưới gió
Quanh quẩn mãi đời tôi
Nợ những đêm đơn côi
Giấc mơ nào ru ngủ
Nợ nụ cười đã cũ
Trong dạ vẫn tươi xanh
Nợ hoa nở trên cành
Con chim lười tiếng hót
Nợ những lời mật ngọt
Đã trót dối lừa nhau
Nợ cả những đớn đau
Chia đời đi hai ngả
Nợ những hôm tất tả
Luống cuống nắm tay nhau
Nợ nải chuối buồng cau
Đã không thành lễ cưới
Nợ làng trên xóm dưới
Ly rượu lễ thành hôn
Nợ vết sẹo trong hồn
Trăm năm không lành được
Nợ những liều độc dược
Chẳng kết liễu đời mau
Nợ một kiếp nát nhàu
Không tìm ra tiếng khóc
Nợ nhịp đời lóc cóc
Vó ngựa nào đi qua
Còn nợ một sân ga
Không một người đưa tiễn
Con én nào đã liệng
Làm không nổi mùa xuân
Bước gần tuổi tứ tuần
Nợ thời gian còn lại
Biết bao điều ái ngại
Nợ chưa dám nói ra
Còn nợ một mái nhà
Trước khi thành tro bụi
Nợ bao nhiêu hờn tủi
Để làm kiếp con người
Còn nợ một nụ cười
Tiễn đưa nhau phút cuối
Còn nợ vài hạt muối
Để làm mặn cho đời
Còn nợ một trò chơi
Cả hai cùng thất bại
Còn đâu để làm lại
Trả hết nợ chốn này
Tôi xin buông hai tay
Tụng phiến kinh xoá nợ
Saigon. Tháng tám. 1980
DODUYNGOC
DODUYNGOC
Đăng nhận xét