Người về tụng những trang kinh
Ta đi trăm nẻo một mình bụi bay
Cuối đời tóc bạc trắng tay
Giữa khuya rót rượu tự say với mình
Bao nhiêu năm chịu lặng thinh
Nghe thời gian vỡ bóng hình không phai
Căn nhà trống chẳng còn ai
Nửa đêm ngó bóng đổ dài dưới trăng
Quay đầu nhìn lại ăn năn
Soi gương hiu hắt mặt hằn nỗi đau
Từ đây cho đến mai sau
Loay hoay đời trắng bờ lau cuối đường
Đêm trăn trở một góc giường
Gối đơn, chăn lẻ, bức tường, đèn lu
Câu kinh rớt giữa sa mù
Người giờ vô ảnh ta từ biệt nhau
Chia tay không một lời chào
Còn bao năm nữa vẫn gào gọi tên
Âm đàn giờ đọng tiếng rên
Bỗng nghe sóng gió nằm bên cạnh mình
10.6.2022
DODUYNGOC
Đăng nhận xét