NGỔI NHÌN ĐÁM LÁ Ở CÔNG VIÊN NHÀ THỜ ĐỨC BÀ SÀI GÒN




Lá dưới nắng lá màu xanh rực rỡ
Tôi héo khô ngày đã cũ qua mùa
Chân không vững đấm cửa hoài không mở
Tiếc một thời qua bao dặm dường cua
Phố đông lắm chỉ mình tôi đơn lẻ
Đời như sông tôi cá lội ven bờ
Để một sớm nhìn bóng mình hỏi khẽ
Tôi là ai chỉ một thoáng bụi mờ
Đường trăm ngã quanh một vòng trở lại
Trưa bơ vơ quên mất lối đi về
Thân đã mỏi bao nhiêu điều trễ nải
Lần lửa hoài chẳng thoát khỏi cơn mê
Con chim nhỏ đứng ngây ngô dưới lá
Chẳng buồn kêu chiều rớt ở chân trời
Tôi quỳ xuống chờ một lời ân xá
Người muôn trùng xa tít chốn mù khơi
Ngày thứ bảy chuông giáo đường tắt ngúm
Chúa buồn hiu nhìn máu dưới chân mình
Tôi tội lỗi băng qua đời khúm núm
Xin ăn năn nên hứng chịu cực hình
Lá xanh mướt trên bóng cây rớm nắng
Cành héo hon lăn lóc ở bên đường
Cửa đã mở nhưng đọng đầy vết cắn
Tôi xanh rêu bám mãi ở chân tường
Có một lúc chợt giật mình ngó lại
Lá vẫn xanh mà mình đã tiêu điều
Và tự hỏi cớ sao mình tồn tại
Ôm bóng mình trăn trở một tình yêu
16.2.2019
DODUYNGOC

NGỔI NHÌN ĐÁM LÁ Ở CÔNG VIÊN NHÀ THỜ ĐỨC BÀ SÀI GÒN

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget