TA CÒN LẠI



Ta còn lại tấm thân này bé mọn
Trở về quê, quê đâu nữa mà về
Ta lặng lẽ thu thành viên sỏi nhỏ
Có đâu ngờ đá cũng chịu héo hon
Mùa thu hết gió đông ào ạt tới
Đêm trở mình nghe đau thấm thịt da
Trăng héo khô lơ lửng ở hiên nhà
Đèn leo lét bấc tàn trong góc tối
Bóng soi tường xám một bờ tóc rối
Tiếng kinh cầu rơi từng hạt âm u
Đêm trăn trở lệch xô giường với gối
Lòng băn khoăn đưa tới cảnh sa mù
Ta còn lại mắt nhìn đời ngơ ngác
Lũ thú hoang ngạo nghễ giữa phố đông
Sau song sắt treo ngập tràn những xác
Và thiên thu nghe máu chảy thành dòng
Cây đã chết hoa chẳng còn nở nữa
Những lá cờ rũ rượi dưới mưa tuôn
Những dãy nhà không bao giờ mở cửa
Lịch sử ghi lần lượt những trang buồn
Ta còn lại hai tay gầy thấm mệt
Bước chân về loạng quạng giữa trần gian
Chiếc lá rớt một chu kỳ chấm hết
Ta loay hoay ngồi đợi giữa gian nan
1.12.2018
DODUYNGOC
Tranh sơn dẩu cúa Denis Sarazhin

TA CÒN LẠI

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget