Chiều chờ một tiếng gõ cửa
Không có ai chỉ cơn gió trở mình
Đốt thêm một cối thuốc
Bình trà cạn
Dòng nước mỏi mệt chảy trong hồ cá
Ta có hơn gì đâu
Tiếng còi xe vọng lại ở hàng hiên
Thèm một bàn tay
Thiếu một hơi thở
Quá khứ như mới hôm qua giờ đã tắt
Cuộc chia ly đột ngột
Chẳng ngoái đầu nhìn lại
Vẫn còn đó biển sâu và những con ốc nhỏ
Vẫn còn đó tiếng sóng vỗ của ký ức
Ta lún sâu vào cát
Chôn chân ở đấy nhìn mặt trời lặn phía bên kia
Có tà áo nào bay chấp chới
Màu áo của hôm qua
Gắn chặt với nụ cười
Chiều vỡ vụn của tiếng ly vỡ
Ngột ngạt máu chảy
Thời gian ăn mòn thịt da
Những đoá hoa rực rỡ như cuộc tình một thời
Màu hoa và máu đỏ
Cũng héo mòn theo bóng chim
Sông chẳng còn chảy và rừng đã cháy
Một mình với giường chiếu lạnh
Soi gương thêm tóc bạc
Ai gõ nhịp đời ta
Những bậc thang đi lên đi xuống
Không còn ai để chờ
Ta nằm ngửa nhìn trần nhà
Nghe máu chạy dưới da
Người mang đến tuyệt vọng
Chín trong ý nghĩ
Và người đi
Để lại nỗi đau đầy dấu vết
Mây quằn quại giữa hoang vu
Chẳng còn ai để tin
Chiều gục trên vai đầy gai nhọn
Con chim thổ huyết hót tiếng cuối cùng
Đêm bùng vỡ.
22.5.2020
DODUYNGOC
Đăng nhận xét