MƯỜI NĂM


Người đi gió động gót hài
Con trăng lai láng nối dài bước chân
Đêm về hoa nở đầy sân
Có người ngủ mớ trên từng trang kinh
Nằm mơ tưởng bướm là mình
Vươn tay cánh vỗ rập rình dưới hoa
Hương lan thơm ngát cửa nhà
Mộng tràn chiếu gối sương nhoà lá xanh
Người về xiêm áo lướt nhanh
Con chim vội vã trên cành líu lo
Ta ngồi bó gối vai so
Nhìn con hạc trắng lò dò bước đi
Mười năm chọn kiếp thiên di
Mười năm nhìn bóng mình ghi cuối tường
Người đi để lại tai ương
Dòng sông phía trước con đường phía sau
Nhạt nhoà mưa ướt bụi lau
Chờ chi thân thể nhuốm màu nhân gian
Người về mang lại gian nan
Mười năm ôm mặt tan hoang phận mình
Bao năm chịu một tội tình
Hắt hiu bóng gãy nhục hình chung thân
Người đi bỏ cuộc ái ân
Ta người ở lại bần thần thịt da
Đêm nay người lướt qua nhà
Đốt thêm nhang khói nhập nhoà với trăng
Góc tường bụi đóng nhện giăng
Mười năm vết sẹo còn hằn nỗi đau
20.5.2019
DODUYNGOC

MƯỜI NĂM

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget