GỞI TÀ LỤA TRẮNG CÒN ĐÂU
Đâu rồi tà lụa trắngCòn đây tấm áo nâuMắt sáng lòa ánh nắngTrả lại bấy nhiêu sầu Người gởi lại hôm quaCho gió thôi cơn bãoChữ nghĩa đã nhạt nhoàNay trở thành di cảo...
Đâu rồi tà lụa trắngCòn đây tấm áo nâuMắt sáng lòa ánh nắngTrả lại bấy nhiêu sầu Người gởi lại hôm quaCho gió thôi cơn bãoChữ nghĩa đã nhạt nhoàNay trở thành di cảo...
Người đi rồi ta chẳng đợi đâuChỉ thấy thân mình lên cơn đauCon tim cứ đánh hoài loạn nhịpVà nhát dao nào đâm rất sâu Người đi rồi ta không chờ đâuTa cũng chẳng buồn...
Sài gòn từ khi hình thành là nơi đất lành chim đậu, là nơi giao thoa các nền văn hoá khác nhau. Đó khôn...
Tui vốn mang tiếng ba nhe từ nhỏLớn lên hay nói ba lơnNhưng có răng môCũng chỉ vui thôi màMạ tui bảo tui ba trợnCon gái nhà ai mà dám thương miBởi rứa cho nên gần hai...
Ở gần hồ Con Rùa đi một đoạn khoảng 100 thước, có cái hẻm, đầu hẻm có xe mì Tàu. Gọi là xe vì nó có cái xe kiếng vẽ tranh Tàu màu sắc rực r...
Người đi gió động gót hài Con trăng lai láng nối dài bước chânĐêm về hoa nở đầy sânCó người ngủ mớ trên từng trang kinh Nằm mơ tưởng bướm là mìnhVươn tay cánh vỗ r...
Nửa đêm khêu ngọn đèn dầuRót thêm chén rượu thêm mầu xót xaChung quanh chộn rộn người taTrăng soi mới rõ toàn ma ẩn hình Phập phồng hơi thở điêu linhTrong cơn bóng ...
CON NHỒNGTruyện ngắn của Đỗ Duy Ngọc( Nảy sinh từ một chuyện kể của bạn Nguyễn Khắc Nhượng) Đến tuổi sáu mươi thì anh mới qua Pháp định cư. Hồ sơ hoàn tấ...
Tôi giờ dấu mặt vào đâuKhông em bạc hết mái đầu trong gươngHoa tàn lá héo úa vườnNửa khuya trăng vỡ gió trườn thịt da Tôi giờ như kẻ không nhàLang thang xó chợ la c...