MỘT THÁNG TỰ NGUYỆN Ở ẨN
Đến hôm nay là tròn đúng một tháng tui ở ẩn. Ở ẩn quanh quẩn trên chiếc giường vì bị cứng cơ lưng chứ không phải ẩn tu. Bởi tui không có căn tu, còn là phàm nhân, không đ...
Đến hôm nay là tròn đúng một tháng tui ở ẩn. Ở ẩn quanh quẩn trên chiếc giường vì bị cứng cơ lưng chứ không phải ẩn tu. Bởi tui không có căn tu, còn là phàm nhân, không đi tu nên làm gì có chuyện ẩn t...
1.Hôm đó hắn rời nhà sớm mười lăm phút, đồng hồ chỉ 6:15. Bình thường 6:30 hắn mới ra khỏi nhà. Hắn là người sống n...
Bước Không Qua Số Phận – Đỗ Duy Ngọc 1. Tôi học chung với Nhân từ năm 1964 lớp đệ ngũ. Trước đó, tôi có năm năm...
Hắn và cô ấy học cùng trường, hắn trên cô ấy hình như ba lớp. Từ nhà hắn đến trường, đi nửa đường là nhà cô ấy nên thườn...
Đêm khuya lắm rồi, những ngọn đèn đường vàng vọt cô đơn đổ bóng hắn xuống đường. Hắn đang đi mà chẳng biết sẽ đi về đâu....
1.Hôm đó hắn rời nhà sớm mười lăm phút, đồng hồ chỉ 6:15. Bình thường 6:30 hắn mới ra khỏi nhà. Hắn là người sống n...
Bước Không Qua Số Phận – Đỗ Duy Ngọc 1. Tôi học chung với Nhân từ năm 1964 lớp đệ ngũ. Trước đó, tôi có năm năm...
Hắn và cô ấy học cùng trường, hắn trên cô ấy hình như ba lớp. Từ nhà hắn đến trường, đi nửa đường là nhà cô ấy nên thườn...
Đêm khuya lắm rồi, những ngọn đèn đường vàng vọt cô đơn đổ bóng hắn xuống đường. Hắn đang đi mà chẳng biết sẽ đi về đâu....
Truyện về thằng bạn thânTôi và Nam là đôi bạn thân. Thân lắm. Hai đứa tôi học chung lớp từ Tiểu học, lên đến Trung học r...
Thời sinh viên Kim là bạn học cùng lớp với tôi. Nhà Kim nghèo, mẹ bán chuối ở phía ngoài chợ, không có sạp, nắng mưa rất...
Sau một hồi nói chuyện qua điện thoại, Dung báo cho tôi:“Bác biết chuyện gì xảy ra cho ba cháu chưa?”“Chưa. Chuyện gì?“...
Ta đành quên người đã mịt mùChiếc lá vàng sót chút mùa thuTa còn lại nửa đời lở dởTập từ bi vơi bớt hận thùTa đành quên người đã hư haoMầm biệt ly thoáng hiện hôm nàoMắt thôi liếc nụ cười héo rũ...
Tôi vụng về nhồi thêm cối thuốcChiều âm u rớt mấy hạt mưaHành lang xưa chợt thèm tiếng guốcĐôi bàn tay cảm thấy dư thừaNgười đã đi không có lời chàoPhố muộn phiền như bấc dầu haoTôi ở lại đứng ngồi tu...
Đêm cô đơn bộn bề chăn gốiNgười đi xa không lời trăng trốiGió thổi về từng đợt nôn naoĐèn lụi bấc góc phòng tăm tốiĐêm đắng cay với bao muộn phiềnĐêm thiết tha mắt môi thật hiềnĐêm co ro như thú tật n...
Tháng mười vội tới với cơn đauÔm cái chân sưng đời nát nhàuTrời đất lộn nhào mưa ướt cửaCũng chỉ mình ta đâu có nhauChẳng lá vàng thu mây màu thâmBóng xô chăn gối lệch âm thầmCố đi một bước thân nghiê...
Tháng tám thiếu mất nụ cười.Ta khoanh đời mình bé lạiCũng chỉ một mình ta đi.Tiếc nuối một thời thơ dạiTháng tám trời đang vào thuSót chiếc lá vàng hiu hắt Thế giới trong cơn âm u.Ta lâm vào cơn túng ...
Ta đành quên người đã mịt mùChiếc lá vàng sót chút mùa thuTa còn lại nửa đời lở dởTập từ bi vơi bớt hận thùTa đành quên người đã hư haoMầm biệt ly thoáng hiện hôm nàoMắt thôi liếc nụ cười héo rũ...
Tôi vụng về nhồi thêm cối thuốcChiều âm u rớt mấy hạt mưaHành lang xưa chợt thèm tiếng guốcĐôi bàn tay cảm thấy dư thừaNgười đã đi không có lời chàoPhố muộn phiền như bấc dầu haoTôi ở lại đứng ngồi tu...
Đêm cô đơn bộn bề chăn gốiNgười đi xa không lời trăng trốiGió thổi về từng đợt nôn naoĐèn lụi bấc góc phòng tăm tốiĐêm đắng cay với bao muộn phiềnĐêm thiết tha mắt môi thật hiềnĐêm co ro như thú tật n...
Tháng mười vội tới với cơn đauÔm cái chân sưng đời nát nhàuTrời đất lộn nhào mưa ướt cửaCũng chỉ mình ta đâu có nhauChẳng lá vàng thu mây màu thâmBóng xô chăn gối lệch âm thầmCố đi một bước thân nghiê...
Tháng tám thiếu mất nụ cười.Ta khoanh đời mình bé lạiCũng chỉ một mình ta đi.Tiếc nuối một thời thơ dạiTháng tám trời đang vào thuSót chiếc lá vàng hiu hắt Thế giới trong cơn âm u.Ta lâm vào cơn túng ...
Ta đành quên người đã mịt mùChiếc lá vàng sót chút mùa thuTa còn lại nửa đời lở dởTập từ bi vơi bớt hận thùTa đành quên người đã hư haoMầm biệt ly thoáng hiện hôm nàoMắt thôi liếc nụ cười héo rũ...
Đến hôm nay là tròn đúng một tháng tui ở ẩn. Ở ẩn quanh quẩn trên chiếc giường vì bị cứng cơ lưng chứ không phải ẩn tu. Bởi tui không có căn tu, còn là phàm nhân, không đ...
Hôm nay giỗ Mạ. Đã 15 năm chúng con không còn Mạ. Ba đi trước mấy năm, Mạ đi sau và chúng con trở thành những đứa con mồ côi từ đó. Anh em bây giờ đi bốn phương trời, ngà...
Ba giờ sáng, không ngủ được, ngồi dậy mở máy vào messenger mục tin nhắn đang chờ xoá bớt tin nhắn, thấy một tin của một người lạ: "Bảo đây. Tìm mày gần 50 năm. Hello...
Hồi còn bé, tôi rất mong ngày Tết. Không phải vì Tết có nhiều món ăn ngon, cũng không phải vì những bộ áo quần mới, cũng chẳng phải Tết có được thêm tiền lì xì. Tôi mong ...
Tháng 12.2006, lần thứ ba tôi đến Mỹ. Lần đầu tiên đến Mỹ năm trước đó, tôi gặp lại người bạn cũ cùng học ở Đại học Vạn Hạnh, Sài Gòn. Anh bạn ở một mình trong một Appart...
Trước năm 75 tôi có đi dạy giờ mấy trường tư thục. Lúc ấy thầy giáo dạy từ đệ nhất cấp trở lên gọi là giáo sư. Dạy giờ là kiểu dạy hợp đồng, dạy giờ nào tính tiền giờ đó,...
Rồi ai cũng phải già, người xưa bảo “thất thập cổ lai hi”, có nghĩa qua tuổi bảy mươi đã gọi là già, hiếm. Tuổi già khó vui, sức khỏe suy sụp, trí óc không còn minh mẫn n...
Sáng chạy về Kiên Lương thăm động Sơn Trà. Hứng tình rủ nhau ra đảo. Theo lời chỉ dẫn của anh nhiếp ảnh thổ địa ở đây, kiếm được nơi cho thuê tàu ra biển. Tui định không ...
Trời tháng mười buồn thiệt là buồn. Ngày hôm qua mưa dầm buổi chiều, đứng trên balcon nhìn mưa và những người những xe bì bõm phía dưới đường. Bỗng chán. Chiều nay ...
Tháng mười vội tới với cơn đauÔm cái chân sưng đời nát nhàuTrời đất lộn nhào mưa ướt cửaCũng chỉ mình ta đâu có nhauChẳng lá vàng thu mây màu thâmBóng xô chăn gối lệch âm...
Thông thường, làm chủ, quản lý, điều hành để phát triển một nhà hàng có tên tuổi là một công việc khó nhọc và tốn nhiều thời gian, công sức. Thế mà ở đất Sài Gòn có một c...