Tháng giêng về lạnh buốt hai vai Nửa đêm run với trận ho dài Nằm co quắp hai tay bó gối Thương thân mình xót phận cho ai Tháng giêng về mắt đâu còn xanh Đợi chồi non nhú lộc trên cành Trời buổi sáng sương mờ ướt tóc Chỉ một mình ta đi loanh quanh Tháng giêng chờ thêm một nhành mai Nhớ cánh hoa thêu ở mũi hài Xưa thong dong bay tà áo lụa Giờ cô đơn gói giấc mộng dài Tháng giêng chờ năm tháng đi ngang Cửa khép vườn hoang đỏ lá bàng Thềm rêu nằm đợi bàn chân bước Có mối tình mưa nắng không tan Tháng giêng buồn cô đơn đôi tay Thả cuộc đời phó mặc rủi may Chờ chi nữa bạc dần râu tóc Cuối chân đồi ngựa đi như say Tháng giêng buồn Tết sẽ chẳng vui Thôi nằm yên mong giấc ngủ vùi Ôm ký ức gối giường trăn trở Qua ga rồi còn tàu nào lui Tháng giêng rồi sẽ qua tháng hai Vẫn còn đây những vở kịch dài Thêm áo mão vẽ râu mang kiếm Đứng bơ vơ sân khấu lạc loài Tháng giêng rồi nhện vẫn giăng tơ Nhà vắng hoe ta bỗng bơ phờ Thêm ánh lửa đốt tìm hơi ấm Người lung linh qua tấm ảnh mờ Tháng giêng đi thêm một chén trà Tiếng còi tàu đã về nơi xa Hoa tơi tả giữa tờ thư cũ Nghe tiếng chuông ngân giữa mái nhà Tháng giêng đi còn ai mà trông Qua thời gian môi đã thôi hồng Ta lảo đảo đi về cuối phố Tim héo mòn giống lá mùa đông
THÁNG GIÊNG 2
Tháng mười hai để lại tháng giêng Yêu nhau đi cho bớt muộn phiền Chiều xám gió về mưa tóc ướt Nhớ một người nỗi nhớ rất riêng Tháng giêng về tờ lịch đầu tiên Mơ con đường chạy nối hai miền Đứng ở bên này nhìn bên đó Khăn quấn ngang đầu mắt ngó nghiêng Nụ cười nào nở giữa tháng giêng Ngày đầu năm gởi những bình yên Gởi thêm ánh lửa cho tay ấm Đốt sầu đông thêm vui triền miên DODUYNGOC