Ôm cái chân sưng đời nát nhàu
Trời đất lộn nhào mưa ướt cửa
Chẳng lá vàng thu mây màu thâm
Bóng xô chăn gối lệch âm thầm
Cố đi một bước thân nghiêng ngửa
Ai nạo xương này như dao đâm
Đêm mãi kéo dài không thấy sáng
Mèo gào động đực góc mái hiên
Nằm mãi nhìn khuya sao quá chán
Thân thể hư hao chẳng dám thiền
Tháng mười ai bỏ ta đi mất
Để lại đêm ngày buồn chất ngất
Một mình xoay xở níu vào đâu
Hơi thở ngắn muộn phiền tiếng nấc
Căn nhà trống ngọn đèn leo lét
Ta biết mình lâm vào thế kẹt
Cất tiếng rú vỡ nát thinh không
Không tiếng nói chỉ còn tiếng thét
Tháng mười đi tháng mười trở lại
Cuộc trần gian là một vòng quay
Tranh dang dở đượm màu tê tái
Giường một mình cứ mãi loay hoay
Tháng mười về ta vẫn thiếu nhau
Thèm phấn son tóc đã nhuốm màu
Lòng ai như cửa giờ khép chặt
Ta nhặt nỗi buồn đau thêm đau.
6.10.2022
DODUYNGOC
Đăng nhận xét