TA VỀ LẠI

Chiều nhàn nhạt như đời qua bao tuổi
Phai dần đi những năm tháng trượt dài
Ta đã lăn như một hòn đá cuội
Tê tái chờ dừng lại ở mốt mai
Ta về lại nhánh sầu đông đã héo
Ngón tay gầy rên siết ở bờ vai
Hơi thở buồn níu kéo bước chân ai
Bờ môi mặn xác xơ trong khoảnh khắc
Ta về lại phố phường kia đã khác
Lá chết khô trên sắc những lá cờ
Hàng cột đèn ngơ ngác đứng bơ vơ
Đám bạn cũ đi bốn phương tám ngả
Ngôi nhà cũ bức tường xiêu ngói đổ
Con chó buồn giương mắt sủa vu vơ
Bóng hình xưa trong ký ức phai mờ
Trăng chợt héo báo tin giờ nguyệt tận
Ta về lại sau một đời lận đận
Suối đã khô và rừng cũng không còn
Thân ngựa già đã đến tuổi héo hon
Tay ôm mặt dấu hai hàng lệ chảy
Suốt một kiếp chạy đuổi theo hư ảo
Kiếm mênh mông mà quên mất nẻo về
Tìm lợi danh nên nuôi mãi si mê
Lúc tuyệt vọng biết thân mình nặng quá
Ta về lại đám tro tàn đã hoá
Dưới bùn đen hoa sen nở thắm màu
Nghe cỏ cây lên tiếng hỏi thăm nhau
Ta buông cả xác thân này nhẹ rỗng
22.9.2018
DODUYNGOC

Đăng nhận xét

[blogger]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget